Ngày cuối cùng ta bên nhau

Ngày cuối cùng này ta bên nhau, ngày đầu tiên cũng là duy nhất xin để cho em được cảm nhận, trái tim mình cùng nhịp đập với nhau. Chỉ lần này thôi người nhé, vì đây là ngày cuối cùng em có thể yêu anh...

Ngày cuối cùng đôi ta bên nhau, trời đằng xa mây mù đương kéo đến, rải xuống nhân gian giọt nước mắt buồn thương.

Ngày cuối cùng đôi ta bên nhau, cây chẳng còn xanh lá. Và màu sắc đèn đường dường như mất đi sự hào nhoáng của đêm trong thành phố không bao giờ ngủ.

Ngày cuối cùng anh bên em, mùa thu dần tan biến để cái se lạnh cuồn cuộn thấu tâm can. Ngày cuối cùng cũng là duy nhất, ngày em được tựa vai anh và lặng lẽ ngắm nhìn hồi ức đã tan theo nỗi đau thương đang gặm nhấm tim em.

Dẫu biết rằng tình yêu nào mà chẳng có điểm cuối đường, nhưng bước chân em vẫn sợ hãi khi nhìn thấy ngày này đang dần đến. Và rồi, ngày cuối cùng em được bên anh, một buổi cuối thu trời se se lạnh. Áp người mình vào lồng ngực ấm áp đó, lặng nghe tiếng nhịp tim ta vang lên cùng lúc. Nửa bình yên lại nửa buồn đau.

Ngày đầu tiên anh nhìn em, cái nhìn sâu và tĩnh lặng như đốt cháy tâm can người đối diện. Khi để mình rơi vào đôi mắt ấy, con tim em đã rõ đoạn tình này em chẳng thể buông tay.

Nụ hôn đầu mà ta trao nhau, em biết rằng chồi non trên cây đã nở, mùa hoa mới đã chuyển màu. Và hồn em nhuộm đỏ lửa tình yêu. Và này đây kịch độc nhất trên đời, đã ngấm sâu vào lòng em và ăn mòn đến không còn một mảnh.

Làm sao để biết được cánh chim kia liền cánh đến bao giờ, khi nhánh cây liền cành cũng vỡ tan trong đêm đông buốt giá?

Ngày cuối cùng ta bên nhau

Người ta bảo hoa nở để mà tàn, em đương nhìn trăng tròn để mà khuyết, rồi dường như bèo hợp để chia tan và cuối cùng người gần cho ly biệt. Làm sao được hả anh, khi mà em đã bị nhấn chìm trong bão lũ tình yêu, và chấp nhận ngập sâu trong thương nhớ. Đôi mắt anh vẫn thế, sâu và tĩnh đến nỗi em không còn có thể tự dối mình. Và cánh tay anh vẫn vậy, siết chặt em, cho em thấy một mảnh bình yên. Một đoạn tình này, chỉ một đoạn tình này. Em chẳng thể buông tay!

Hình bóng của người tan biến như mây trời, bước chân anh tựa gió đến và đi. Ta cùng sánh bước trong một đoạn đường đời để rồi anh rẽ ngang, như chưa từng tồn tại. Còn lại mình em cô độc giữa đêm xuân lạnh giá, đoá tường vi cũng chẳng còn hơi sức nở hoa.

Trời buông xuống đêm đen còn người buông cho em đau thương hối tiếc. Thế giới này quá lãnh đạm với nhau mà một mảnh tình em đã bị anh xé nát. Còn gì nữa đâu khi hoa nở rồi tàn, nửa đời sau em xin đắm chìm trong hồi ức. Vì dẫu có đau thương, tim em chẳng thể ngừng trao hết cho người.

Nhịp đập lỡ rơi ngày đầu tiên ấy, chẳng bao giờ có thể nhặt lên. Đoạn tình em đưa trọn cho người, chẳng bao giờ lấp đầy được nữa.

Ngày cuối cùng ta bên nhau, xin anh hãy ôm em thật chặt. Để hơi ấm này lưu lại thật lâu, để mùi hương này mãi luôn phảng phất.

Ngày cuối cùng ta bên nhau, xin trao em nụ hôn thật sâu để tình yêu này mãi luôn nồng thắm, để con tim này thổn thức vì anh.

Ngày cuối cùng này ta bên nhau, ngày đầu tiên cũng là duy nhất xin để cho em được cảm nhận, trái tim mình cùng nhịp đập với nhau. Chỉ lần này thôi người nhé, vì đây là ngày cuối cùng em có thể yêu anh...

Theo Blog Radio

Tin tức mới nhất

Hay nhất 2sao