Nhật ký của cô gái tự tử sau 25 ngày lấy chồng Hàn
'Khi đang nằm, mẹ chồng đi vào phòng tôi tay cầm con dao để trước ngực, bà ta ngồi xuống giường yêu cầu tôi ngồi dậy, tôi sợ hãi và bắt đầu khóc'.
Đã 8 năm trôi nhưng bà Huỳnh Kim Anh vẫn khóc khi nhắc tới cái chết của con, chị Trần Thị Lan (sinh năm 1986, ở phường Lê Bình, quận Cái Răng, TP Cần Thơ).
Chị Lan ra đời trong điều kiện gia đình khó khăn, cha bỏ theo người đàn bà khác khi bà Kim Anh đang mang bầu chị. Bà Kim Anh một mình nuôi con nhỏ, nhưng tới năm lên lớp 6 chị Lan phải nghỉ học để đi bán bánh dạo kiếm sống qua ngày.
22 tuổi, nghe mấy đứa bạn rủ lên TP HCM chờ tuyển chọn lấy chồng Hàn Quốc “đổi đời”, chị Lan xin đi theo với mong muốn kiếm tiền mua đất cất cho mẹ căn nhà, sửa nhà cho ngoại. Không muốn xa con, bà Kim Anh ngăn cản, Lan nói: “Không lẽ suốt đời cứ sống như thế này, mẹ cho con đi, nếu may mắn được lấy chồng Hàn, con sẽ về mua đất cho mẹ xây nhà, sẽ gửi tiền về nuôi mẹ”. Bà Kim Anh đành đồng ý.
Sau hơn hai tháng, qua nhiều vòng tuyển chọn, không được chàng trai nào để ý, Lan buồn chán muốn bỏ về, nhưng không có tiền trả nợ cho môi giới, cộng với hoàn cảnh gia đình khó khăn, nên chị đành ở lại. Một người đàn ông tên Ha Jang Su (hơn Lan 15 tuổi) đã gật đầu và hôn lễ của họ được tổ chức ngay sau đó.
Bà Kim Anh nhớ ngày đám cưới, gia đình bên chồng yêu cầu nhà gái chỉ được 10 người đến dự tại nhà hàng và không có lễ đón dâu. Sau đám cưới, người môi giới đưa bà một phong bì hơn 3 triệu đồng. Về đến quê, trừ chi phí thuê xe bà còn 2 triệu đồng. Sau lễ cưới, chàng rể quay về Hàn Quốc làm thủ tục đón vợ. Ngày 12/1/2008, bà Kim Anh lại chạy đôn đáo mượn tiền đưa con ra sân bay, mua quà cho nhà trai. Bà không ngờ đó là lần cuối cùng bà được gặp con gái.
Từ ngày sang Hàn Quốc, Lan điện thoại về nhà được 2 lần. Lần thứ nhất khi chị đến sân bay. Lần thứ hai vào 2/2/2008, sau hơn 20 ngày chờ đợi. Khi đó, chị Lan vừa kể chuyện cuộc sống mới vừa khóc sụt sùi. 4 ngày sau đó (đúng vào đêm 30 Tết Mậu Thân) gia đình nhận được điện thoại từ người môi giới ở TP HCM báo tin Lan đã nhảy từ lầu 14 tự vẫn tại Hàn Quốc.
Sau khi Lan qua đời, người môi giới cho biết, muốn đem thi thể Lan về Việt Nam thì người ta sẽ lo từ Hàn Quốc về đến TP HCM, còn từ TP HCM về nhà thì gia đình tự lo nhưng phải mổ lấy nội tạng ra. Còn đem hỏa táng thì họ cũng sẽ lo một phần chi phí. Bà Kim Anh đã đồng ý cho thiêu lấy tro cốt.
Ba tuần sau, khi bà nằm liệt giường, có một cuộc điện thoại từ trạm xe khách bảo bà mang giấy chứng minh ra nhận hàng. “Món hàng” mà nhà xe nói với bà đó là số tiền 48 triệu đồng và một hộp gỗ chứa tro cốt của Lan, được gửi từ lãnh sự quán Hàn Quốc.
Sau khi sức khỏe bình phục, bà Kim Anh quyết định sang Hàn Quốc để tìm hiểu sự thật về cái chết của con. Trong những vật chứng mà cảnh sát Hàn Quốc trao lại cho bà, có một quyển nhật ký của Lan ghi lại 25 ngày làm dâu trong nước mắt, thường xuyên bị nhà chồng hắt hủi và đe dọa.
- Ngày 17/1/2008: Suốt buổi sáng, mẹ chồng tôi cứ chửi mắng tôi. Bà còn lấy cây muỗng gõ vào cái hộp đựng đồ ăn dằn mặt tôi. Chồng tôi vẫn ngồi đó. Hai người nói gì tôi không hiểu.
- Ngày 18/1: Như thường lệ, ăn sáng xong, tôi đưa chồng tôi đi làm. 8 giờ, mẹ chồng tôi bắt tôi học tiếng Hàn Quốc. Tôi ra dấu cho bà hiểu: tôi đã ký đơn ly dị nên chờ ngày về Việt Nam. Bà lấy cây viết ra chỉ vào cuốn tập ý nói, tôi không được ở đây. Tôi khóc. Bà ta ra dấu, Hàn Quốc không được khóc.
Mỗi khi thấy bà ta vào phòng là tôi phát sợ không dám lại gần. Trời nắng, tôi kéo màn lại cũng bị bà ta la. 19 giờ, tôi không biết bà ta nói gì với chồng tôi, ông vào phòng kéo tay tôi ra ngoài. Ông lấy hai tay nhấn vào vai tôi buộc quỳ xuống xin lỗi bà ta. Chưa hả giận, chồng tôi còn đánh và nhéo vào mặt tôi nữa. 19h50', cả nhà đang ăn tối. Bà ta nói với chồng tôi chuyện gì. Bất ngờ, chồng tôi đánh vào mặt tôi. Bà ta tiếp tục diễn tả, chồng tôi lấy hai ngón tay định móc mắt tôi. Tôi khóc, chồng tôi không cho. Tôi ăn vội chạy vào phòng.
- Ngày 29/1: Ăn tối xong, tôi định đi vào phòng nhưng bị bà ta ngăn lại. Chồng tôi đang xem TV đi đến gần tôi đưa hai bàn tay ra dấu định cấu vào mặt tôi. Sau đó, anh ta lấy ngón tay bóp lỗ mũi tôi muốn nghẹt thở. Tôi cố nhịn nhưng sao không cầm được nước mắt. Tôi khóc nhớ ngoại, nhớ mẹ, nhớ dì... Họ ra dấu bảo tôi câm.
- Ngày 23/1: Mối nguy hiểm đang tăng lên từng ngày. Không chỉ tôi với bà ta mà thêm chồng tôi nữa. Sau buổi ăn sáng, bà ta tiếp tục chửi tôi. Thấy chưa hả giận, bà đến gần tôi và ngửi bộ quần áo tôi đang mặc. Bất ngờ, bà ta gầm lên rồi cầm ca múc nước định đánh tôi nhưng không làm như vậy. Chồng tôi nghe theo cầm chai nước hoa xịt khắp người tôi. Tôi không được nói, không được khóc. Họ không cho tôi tắm rửa, gội đầu... Tôi có miệng cũng như câm. Họ chỉ biết chửi bới, đánh đập những điều mà họ không hài lòng. Họ khinh tôi sao họ lại cưới tôi.
- Ngày 27/1: 19h50', chồng tôi đi làm về. Chẳng hiểu bà ta nói gì với chồng tôi, ông nóng giận chạy vào phòng. Tôi cố ra dấu cho chồng hiểu nhưng bất lực. Tấm hình cưới của tôi cũng bị bà ta và chồng tôi đập trước mặt tôi. Tôi ước ly dị xong, về Việt Nam tôi sẽ trả lại cho họ tất cả. Tuy nhà tôi nghèo thiệt nhưng đừng xem thường tôi. Tôi cầu mong mình sớm trở về Việt Nam. Ngày nào tôi còn ở đây là tôi sống trong nỗi sợ hãi, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với tôi nữa.
- Ngày 28/1: Khoảng 8h50', bà ta đang ở ngoài vườn nhìn tôi rồi la hét, giận dữ. Tôi không hiểu nhưng nói đại 'ôkê'. Nếu tôi biết tiếng Hàn Quốc, họ sẽ không ăn hiếp tôi đâu. Tôi chịu cực, vất vả quen nên tôi không ngại, chỉ sợ họ bắt nạt tôi. Tôi khóc nhiều vì tức và không nói được nên mới khóc. Từ lúc có chồng, lên sân bay sang Hàn Quốc, tâm hồn của tôi không còn niềm vui nữa.
Tôi lo gia đình, lo cho tương lai sẽ ra sao. Khi hồ sơ ly dị xong, tôi sẽ trở về Việt Nam gặp lại gia đình, tôi mừng lắm. Tôi sẽ ôm mà khóc với ngoại tôi, mẹ tôi, dì tôi. Tôi sẽ gặp lại bạn bè trong xóm. Tôi sẽ nói như thế nào để họ hiểu tôi. Tôi không sợ bạn bè không hiểu tôi. Tôi chỉ sợ mẹ tôi biết sự thật, mẹ tôi sẽ đau buồn mà sinh bệnh. Hàng ngày, tôi chỉ biết im lặng chờ ngày về Việt Nam.
- Ngày 29/1:Khi tôi đang nằm trên giường, bà mẹ chồng đi vào phòng tay cầm con dao để trước ngực. Bà ta ngồi xuống giường yêu cầu tôi ngồi dậy. Tôi sợ hãi và bắt đầu khóc. Bà ta đánh vào người tôi buộc tôi nín. Một lát sau, bà ta lại vào phòng và đi khắp phòng. Chồng tôi nằm trên giường xem cuốn nhật ký của tôi. Bất ngờ, chồng tôi ném cuốn sổ trúng vào gót chân của tôi. Tôi khóc vì đau. Hắn tức giận lấy hai ngón tay bóp mũi tôi đến nghẹt thở. Cả hai người quát tháo buộc tôi phải câm lặng. Họ cư xử với tôi thật thậm tệ như một con vật. Họ đâu biết rằng, những lần họ nhéo mặt, bóp mũi tôi thì vài ngày sau mặt mới hết sưng, mũi mới hết đau...
Chị Lan ra đời trong điều kiện gia đình khó khăn, cha bỏ theo người đàn bà khác khi bà Kim Anh đang mang bầu chị. Bà Kim Anh một mình nuôi con nhỏ, nhưng tới năm lên lớp 6 chị Lan phải nghỉ học để đi bán bánh dạo kiếm sống qua ngày.
22 tuổi, nghe mấy đứa bạn rủ lên TP HCM chờ tuyển chọn lấy chồng Hàn Quốc “đổi đời”, chị Lan xin đi theo với mong muốn kiếm tiền mua đất cất cho mẹ căn nhà, sửa nhà cho ngoại. Không muốn xa con, bà Kim Anh ngăn cản, Lan nói: “Không lẽ suốt đời cứ sống như thế này, mẹ cho con đi, nếu may mắn được lấy chồng Hàn, con sẽ về mua đất cho mẹ xây nhà, sẽ gửi tiền về nuôi mẹ”. Bà Kim Anh đành đồng ý.
Sau hơn hai tháng, qua nhiều vòng tuyển chọn, không được chàng trai nào để ý, Lan buồn chán muốn bỏ về, nhưng không có tiền trả nợ cho môi giới, cộng với hoàn cảnh gia đình khó khăn, nên chị đành ở lại. Một người đàn ông tên Ha Jang Su (hơn Lan 15 tuổi) đã gật đầu và hôn lễ của họ được tổ chức ngay sau đó.
Bà Kim Anh nhớ ngày đám cưới, gia đình bên chồng yêu cầu nhà gái chỉ được 10 người đến dự tại nhà hàng và không có lễ đón dâu. Sau đám cưới, người môi giới đưa bà một phong bì hơn 3 triệu đồng. Về đến quê, trừ chi phí thuê xe bà còn 2 triệu đồng. Sau lễ cưới, chàng rể quay về Hàn Quốc làm thủ tục đón vợ. Ngày 12/1/2008, bà Kim Anh lại chạy đôn đáo mượn tiền đưa con ra sân bay, mua quà cho nhà trai. Bà không ngờ đó là lần cuối cùng bà được gặp con gái.
Từ ngày sang Hàn Quốc, Lan điện thoại về nhà được 2 lần. Lần thứ nhất khi chị đến sân bay. Lần thứ hai vào 2/2/2008, sau hơn 20 ngày chờ đợi. Khi đó, chị Lan vừa kể chuyện cuộc sống mới vừa khóc sụt sùi. 4 ngày sau đó (đúng vào đêm 30 Tết Mậu Thân) gia đình nhận được điện thoại từ người môi giới ở TP HCM báo tin Lan đã nhảy từ lầu 14 tự vẫn tại Hàn Quốc.
Sau khi Lan qua đời, người môi giới cho biết, muốn đem thi thể Lan về Việt Nam thì người ta sẽ lo từ Hàn Quốc về đến TP HCM, còn từ TP HCM về nhà thì gia đình tự lo nhưng phải mổ lấy nội tạng ra. Còn đem hỏa táng thì họ cũng sẽ lo một phần chi phí. Bà Kim Anh đã đồng ý cho thiêu lấy tro cốt.
Ba tuần sau, khi bà nằm liệt giường, có một cuộc điện thoại từ trạm xe khách bảo bà mang giấy chứng minh ra nhận hàng. “Món hàng” mà nhà xe nói với bà đó là số tiền 48 triệu đồng và một hộp gỗ chứa tro cốt của Lan, được gửi từ lãnh sự quán Hàn Quốc.
Sau khi sức khỏe bình phục, bà Kim Anh quyết định sang Hàn Quốc để tìm hiểu sự thật về cái chết của con. Trong những vật chứng mà cảnh sát Hàn Quốc trao lại cho bà, có một quyển nhật ký của Lan ghi lại 25 ngày làm dâu trong nước mắt, thường xuyên bị nhà chồng hắt hủi và đe dọa.
- Ngày 17/1/2008: Suốt buổi sáng, mẹ chồng tôi cứ chửi mắng tôi. Bà còn lấy cây muỗng gõ vào cái hộp đựng đồ ăn dằn mặt tôi. Chồng tôi vẫn ngồi đó. Hai người nói gì tôi không hiểu.
- Ngày 18/1: Như thường lệ, ăn sáng xong, tôi đưa chồng tôi đi làm. 8 giờ, mẹ chồng tôi bắt tôi học tiếng Hàn Quốc. Tôi ra dấu cho bà hiểu: tôi đã ký đơn ly dị nên chờ ngày về Việt Nam. Bà lấy cây viết ra chỉ vào cuốn tập ý nói, tôi không được ở đây. Tôi khóc. Bà ta ra dấu, Hàn Quốc không được khóc.
Mỗi khi thấy bà ta vào phòng là tôi phát sợ không dám lại gần. Trời nắng, tôi kéo màn lại cũng bị bà ta la. 19 giờ, tôi không biết bà ta nói gì với chồng tôi, ông vào phòng kéo tay tôi ra ngoài. Ông lấy hai tay nhấn vào vai tôi buộc quỳ xuống xin lỗi bà ta. Chưa hả giận, chồng tôi còn đánh và nhéo vào mặt tôi nữa. 19h50', cả nhà đang ăn tối. Bà ta nói với chồng tôi chuyện gì. Bất ngờ, chồng tôi đánh vào mặt tôi. Bà ta tiếp tục diễn tả, chồng tôi lấy hai ngón tay định móc mắt tôi. Tôi khóc, chồng tôi không cho. Tôi ăn vội chạy vào phòng.
- Ngày 29/1: Ăn tối xong, tôi định đi vào phòng nhưng bị bà ta ngăn lại. Chồng tôi đang xem TV đi đến gần tôi đưa hai bàn tay ra dấu định cấu vào mặt tôi. Sau đó, anh ta lấy ngón tay bóp lỗ mũi tôi muốn nghẹt thở. Tôi cố nhịn nhưng sao không cầm được nước mắt. Tôi khóc nhớ ngoại, nhớ mẹ, nhớ dì... Họ ra dấu bảo tôi câm.
- Ngày 23/1: Mối nguy hiểm đang tăng lên từng ngày. Không chỉ tôi với bà ta mà thêm chồng tôi nữa. Sau buổi ăn sáng, bà ta tiếp tục chửi tôi. Thấy chưa hả giận, bà đến gần tôi và ngửi bộ quần áo tôi đang mặc. Bất ngờ, bà ta gầm lên rồi cầm ca múc nước định đánh tôi nhưng không làm như vậy. Chồng tôi nghe theo cầm chai nước hoa xịt khắp người tôi. Tôi không được nói, không được khóc. Họ không cho tôi tắm rửa, gội đầu... Tôi có miệng cũng như câm. Họ chỉ biết chửi bới, đánh đập những điều mà họ không hài lòng. Họ khinh tôi sao họ lại cưới tôi.
- Ngày 27/1: 19h50', chồng tôi đi làm về. Chẳng hiểu bà ta nói gì với chồng tôi, ông nóng giận chạy vào phòng. Tôi cố ra dấu cho chồng hiểu nhưng bất lực. Tấm hình cưới của tôi cũng bị bà ta và chồng tôi đập trước mặt tôi. Tôi ước ly dị xong, về Việt Nam tôi sẽ trả lại cho họ tất cả. Tuy nhà tôi nghèo thiệt nhưng đừng xem thường tôi. Tôi cầu mong mình sớm trở về Việt Nam. Ngày nào tôi còn ở đây là tôi sống trong nỗi sợ hãi, không biết chuyện gì sẽ xảy ra với tôi nữa.
- Ngày 28/1: Khoảng 8h50', bà ta đang ở ngoài vườn nhìn tôi rồi la hét, giận dữ. Tôi không hiểu nhưng nói đại 'ôkê'. Nếu tôi biết tiếng Hàn Quốc, họ sẽ không ăn hiếp tôi đâu. Tôi chịu cực, vất vả quen nên tôi không ngại, chỉ sợ họ bắt nạt tôi. Tôi khóc nhiều vì tức và không nói được nên mới khóc. Từ lúc có chồng, lên sân bay sang Hàn Quốc, tâm hồn của tôi không còn niềm vui nữa.
Tôi lo gia đình, lo cho tương lai sẽ ra sao. Khi hồ sơ ly dị xong, tôi sẽ trở về Việt Nam gặp lại gia đình, tôi mừng lắm. Tôi sẽ ôm mà khóc với ngoại tôi, mẹ tôi, dì tôi. Tôi sẽ gặp lại bạn bè trong xóm. Tôi sẽ nói như thế nào để họ hiểu tôi. Tôi không sợ bạn bè không hiểu tôi. Tôi chỉ sợ mẹ tôi biết sự thật, mẹ tôi sẽ đau buồn mà sinh bệnh. Hàng ngày, tôi chỉ biết im lặng chờ ngày về Việt Nam.
- Ngày 29/1:Khi tôi đang nằm trên giường, bà mẹ chồng đi vào phòng tay cầm con dao để trước ngực. Bà ta ngồi xuống giường yêu cầu tôi ngồi dậy. Tôi sợ hãi và bắt đầu khóc. Bà ta đánh vào người tôi buộc tôi nín. Một lát sau, bà ta lại vào phòng và đi khắp phòng. Chồng tôi nằm trên giường xem cuốn nhật ký của tôi. Bất ngờ, chồng tôi ném cuốn sổ trúng vào gót chân của tôi. Tôi khóc vì đau. Hắn tức giận lấy hai ngón tay bóp mũi tôi đến nghẹt thở. Cả hai người quát tháo buộc tôi phải câm lặng. Họ cư xử với tôi thật thậm tệ như một con vật. Họ đâu biết rằng, những lần họ nhéo mặt, bóp mũi tôi thì vài ngày sau mặt mới hết sưng, mũi mới hết đau...
Theo Trí Thức Trẻ
-
2 giờ trướcNgười đàn ông 46 tuổi đang tận hưởng cuộc sống giàu có, kiếm được nhiều tiền vì có gương mặt giống hệt tỷ phú Jeff Bezos.
-
3 giờ trướcPha phạm lỗi của Nguyễn Ngọc Thắng khiến U23 Việt Nam bị thổi phạt đền, còn hậu vệ này cũng phải nhận thẻ đỏ rời sân.
-
4 giờ trướcLần đầu tiên trong lịch sử, U23 Việt Nam có được thắng lợi trong trận ra quân tại VCK U23 châu Á.
-
4 giờ trướcĐỗ đại học năm 10 tuổi, cậu bé này từng được gọi là "sinh viên đại học trẻ tuổi nhất Trung Quốc", thế nhưng cuộc sống hiện tại lại trớ trêu vô cùng.
-
12 giờ trướcHLV Hoàng Anh Tuấn công bố đội hình xuất phát của U23 Việt Nam trong trận đấu với U23 Kuwait diễn ra lúc 22h30 ngày 17/4.
-
13 giờ trướcTrung vệ đội tuyển Việt Nam và vợ hotgirl Quảng Ninh vun đắp tổ ấm, xây nhà cực to.
-
15 giờ trướcCuộc sống của bậc thầy thư pháp giờ đây tràn ngập hạnh phúc.
-
17 giờ trướcThái Thảo Nguyên tiếp tục nhận về nhiều lời khen khi khoe dáng với bộ váy ôm sát, tôn trọn vẹn đường cong nuột nà.
-
17 giờ trướcTừ nhỏ, 3 chị em Kiều Nhi đã quen nếp sống gắn bó, thậm chí ngủ cùng phòng đến lớn. Mới đây, cả 3 người đồng lòng tổ chức lễ cưới chung 1 ngày.
-
18 giờ trướcNhan sắc đắp hàng trăm triệu, Gấm Kami vô tình để lộ điểm trừ vóc dáng.
-
18 giờ trướcNguyễn Thùy Linh thông báo tin vui cô chính thức có vé dự Olympic 2024 nội dung đơn nữ môn cầu lông.
-
19 giờ trướcMọi người dân Việt Nam đều biết về truyền thuyết 18 đời vua Hùng, bạn có biết đó là những vị vua nào?
-
19 giờ trướcChu Thanh Huyền bỏ ra hơn 500 nghìn để mua một hộp gồm 6 trái lạ này về thưởng thức. Thế nhưng mùi vị lại khiến cô khá thất vọng.
-
20 giờ trướcPhòng thay đồ rộng lớn và loạt túi xách hàng hiệu của con dâu tỷ phú Hoàng Kiều khiến nhiều người ngưỡng mộ.
-
20 giờ trướcSamatha Cohen, người làm việc cho Hoàng gia Anh từ năm 2001, cho biết cô phải chịu đựng 18 tháng làm trợ lý cho Meghan Markle thay vì 6 tháng như ban đầu do không ai chịu làm việc cùng nữ công tước.
-
21 giờ trướcCEO Tesla bày tỏ ''Đây là việc tôi ghét nhất nhưng nó phải được thực hiện'', song việc này là cần thiết cho giai đoạn phát triển tiếp theo của hãng xe điện số một thế giới.
-
21 giờ trướcHoàng tử Harry đang sản xuất dự án mới cho Netflix về môn thể thao quý tộc polo. Tuy nhiên, người ta phát hiện bên trong câu lạc bộ mà anh quay phim che giấu sự thật trụy lạc của giới thượng lưu phương Tây.
-
22 giờ trướcHLV Cheng Yaodong gây sốc khi tung thủ môn Yu Jinyong vào sân đá tiền đạo trong bối cảnh U23 Trung Quốc tìm kiếm bàn gỡ hòa trước U23 Nhật Bản.
Tin tức mới nhất
-
1 giờ trước