‘Con ly hôn đi, đừng sống cảnh tủi nhục thế này nữa’

Nhiều đồng nghiệp khuyên tôi nên đơn phương ly hôn, có pháp luật can thiệp anh ta cũng không dám làm gì cả. 5 năm kết hôn là những ngày tháng tủi nhục, là những trận đánh không ngơi tay của chồng.

Tôi là giáo viên mầm non, tôi vào nghề cũng được hơn 7 năm rồi. Công việc của tôi luôn phải đi sớm về muộn chẳng có mấy thời gian để dành cho gia đình. Vất vả là vậy đấy nhưng đồng lương chẳng được bao nhiêu.

Tôi yêu nghề của mình, hàng ngày đến lớp chỉ cần nghe tiếng trẻ em bi bô cười nói, vui đùa. Chỉ cần các con ăn hết phần cơm của mình là tôi vui lắm rồi. Những ngày lễ như ngày 20/10, ngày nhà giáo Việt Nam được nghe những lời chúc từ các con tôi cũng cảm thấy rất hạnh phúc.

Tôi cũng đã kết hôn và có một đứa con nhỏ được 2 tuổi. Vì có bà trông cháu nên tôi vẫn có thể đi làm được bình thường. Gia đình tôi nghèo, vì chồng tôi cũng chỉ làm công nhân, lương thấp. Thu nhập của cả hai vợ chồng góp lại cũng vừa vặn để trang trải cuộc sống chứ không dư ra được đồng nào.

con-ly-hon-di-blogtamsuvn1
Chồng chẳng thông cảm được cho những vất vả của vợ.

Đi làm vất vả là thế, nhưng chồng chẳng chịu hiểu cho vợ. Sau những giờ làm việc anh hay cùng bạn bè nhậu đến khuya mới về. Anh cục tính, chẳng dịu dàng với vợ được một câu bao giờ. Anh lấy lý do con suốt ngày khóc khiến anh đau đầu nên anh phải ra ngoài cho khuây khỏa. Cả ngày vợ chồng chỉ nhìn mặt nhau được mấy tiếng đồng hồ buổi tối.

Nếu anh chỉ đi nhậu nhẹt không thì tôi cũng không muốn làm lớn chuyện, đằng này tôi phát hiện ra anh mang tiền đi chơi cá độ trong những trận bóng. Vì anh muốn được đổi đời như bạn anh nhờ vào tiền cá độ nên anh lao mình vào những trò đỏ đen, đánh cược với cái gọi là vận may.
Ads    Điện thoại Emax mỏng nhất thế giới pin siêu khủng.

Chỉ cần tôi lên tiếng trách anh một câu anh cũng giơ được nắm đấm lên với vợ. Những ngày anh thua bạc về, anh cay cú, tức giận cũng lôi vợ ra mà đánh mà rủa. Anh chửi từ khi lấy tôi khiến cuộc đời anh xuống dốc không phanh, anh chửi tôi nghèo cha mẹ chẳng có đồng nào làm của hồi môn cho con. Anh chửi tôi không biết chăm con, không biết lo cho gia đình, đi làm mà vẫn ngửa tay xin tiền của chồng.

Tôi bất lực, mặc kệ cho anh đánh, tôi im lặng và cam chịu cho êm cửa êm nhà. Mẹ chồng có ngăn cản cũng chẳng thấm vào đâu. Anh còn quay ra chửi mẹ ăn bám anh, cả gia đình chỉ biết trông chờ vào anh khiến cuộc đời anh khổ sở.

Chẳng hiểu từ bao giờ anh thay đổi tâm tính, hay vì cuộc sống quá nghèo quá khốn khó nên anh mới như vậy.

con-ly-hon-di-blogtamsuvn
Cứ về đến nhà là chồng đay nghiến chửi rủa vợ vô dụng.

Những trận đòn của chồng ngày một dày đặc khiến cho tôi cứ phải mặc quần áo kín mít đi làm. Nhưng vết bầm tím mà không che đi được tôi cũng đành mặc kệ. Các con trong lớp hỏi cô bị làm sao mà khiến tôi ứa nước mắt chẳng nói nên lời.

Nhiều đồng nghiệp khuyên tôi nên đơn phương ly hôn, có pháp luật can thiệp anh ta cũng không dám làm gì cả. 5 năm kết hôn là những ngày tháng tủi nhục, là những trận đánh không ngơi tay của chồng. Tâm trạng anh vui thì chẳng nói, cứ chản nản, có rượu vào là anh bắt đầu lôi tôi ra đánh như một trò chơi của anh.

Mẹ chồng tôi cũng bảo: “Con ạ! Không thể chịu đựng được nữa thì hãy ly hôn đi, con đừng sống cảnh tủi nhục thế này nữa”. Tôi òa khóc ôm lấy mẹ. Biết đâu tôi ly hôn rồi chồng cũ cũng chẳng tha cho tôi thì sao. Tôi cũng thương cho mẹ chồng già, tôi đi rồi mẹ sẽ bấu víu vào ai khi con trai mình như vậy. Tôi phân vân, chẳng tìm ra cách để giải thoát cho cuộc sống của mình.

Theo phununews

Tin tức mới nhất